"Ngài Chí Công làm bài kệ tụng
Chỉ ra điều chân vọng không hai:
Giảng sư thuyết pháp rất hay
Mà trong tâm vẫn còn đầy đảo điên
Theo chữ nghĩa huyên thuyên giảng nói
Khiến người thêm lạc lối trần ai,
Vọng chân vốn thật không hai
Phàm phu bỏ vọng miệt mài tìm chân
Khi đồ chúng rần rần họp lại
Sư lên tòa luận giải thao thao
“Thầy thì uốn lưỡi thấp cao
Người nghe thì cứ ồn ào ngợi ca”.
Mồm leo lẻo đều là cam lộ,
Bụng trống trơn khản cổ hụt hơi,
Phận mình nghèo rớt mồng tơi,
Mãi đi đếm bạc cho người giàu sang,
Giống những kẻ lang thang khờ dại,
Gánh cỏ khô, bỏ lại vàng ròng,
Tham sân si vẫn ngập lòng,
Bao giờ đắc đạo thoát vòng tử sinh!"
- Khai Sĩ cẩn dịch -